CÂU CHUYỆN KỲ LẠ VỀ NGƯỜI ĐÀN ÔNG SỐNG TẠI SÂN BAY SUỐT 18 NĂM
Mỗi đất nước đều có thể chế và luật pháp cho mọi vấn đề có thể phát sinh, nhưng đôi khi một số người lại rơi vào hoàn cảnh khiến ngay cả bản thân họ cũng không biết phải giải quyết như thế nào. Một người không may mắn đó là Mehran Karimi Nasseri (Ngài Alfred), người Iran và đã bị mắc kẹt lại tại một sân bay trong gần hai thập kỉ.
Nếu tình cờ đi ngang qua nhà ga số 1 của sân bay quốc tế Charles de Gaulle trong khoảng thời gian từ năm 1988 đến tháng 6/2006, bạn có thể sẽ vô tình bắt gặp Mehran Karimi Nasseri. Trông anh có vẻ như là một người khách bình thường đang đợi đến chuyến bay của mình, nhưng thực chất, anh đã "ăn nhờ ở đậu" tại sân bay trong suốt 18 năm.
Để có thể hiểu rõ về câu chuyện của Mehran Karimi Nasseri, chúng ta cần lật lại quá khứ của anh.
Mehran Karimi Nasseri sinh ra ở Masjed Soleiman, Iran vào năm 1943. Năm 1973, Nasseri trở thành sinh viên tại trường Đại học Tổng hợp, Anh. Trong quá trình học tại đây, anh bị cáo buộc là đã tham gia vào một cuộc biểu tình của sinh viên chống lại vị vua cuối cùng của Iran.
Chính vì điều này nên ngay sau khi anh tốt nghiệp Đại học năm 1977 và trở về quê nhà với ý định tạo dựng cuộc sống tại đây thì ngay lập tức bị tống vào tù. Đến năm 1981, anh bị đày ra khỏi đất nước vì âm mưu chống lại chính phủ Iran.
Tại thời điểm đó, Nasseri quyết định tìm kiếm một quốc gia ở châu Âu để xin nhập cư nhưng đều bị các nước từ chối. Cuối cùng, may mắn là anh đã được Ủy ban quản lý người tị nạn của Liên Hiệp Quốc ở Bỉ chấp thuận. Lang thang một năm tại Bỉ, Nasseri quyết định lấy quốc tịch Anh và định cư lại tại đây.
Năm 1988, Nasseri lên kế hoạch đi du lịch đến Pháp và từ Pháp sẽ đến Anh bằng máy bay. Tuy nhiên, mọi thứ đã không diễn ra theo đúng kế hoạch. Khi đến sân bay quốc tế Charles de Gaulle, anh đã bị một nhóm côn đồ cướp hết hành lý. Không còn giấy tờ tùy thân, Nasseri không có nơi nào để đến, cũng chẳng còn nơi nào để quay về.
Một chữ tiếng Pháp bẻ đôi cũng không biết, và cũng chẳng biết phải đi đâu về đâu, Nasseri quyết định tá túc lại tại sân bay quốc tế Charles de Gaulle. Anh sống bằng cách làm những công việc nhỏ để kiếm tiền trong khu vực của sân bay và ăn thức ăn nhanh mỗi ngày. Anh tắm rửa trong nhà vệ sinh công cộng và dành phần lớn thời gian để nhìn ngắm mọi người xung quanh sân bay và đọc sách.
Nhân viên tại sân bay dần dần coi Mehran Karimi Nasseri là một phần của sân bay. Họ thậm chí còn mang đến cho anh thức ăn và những tờ báo. Trong thời gian lưu lại tại đây, Nasseri cũng đã ghi lại hành trình của mình trong cuốn nhật kí dày gần 1000 trang.
Sau vài năm, Nasseri dần mất hết hy vọng và biết rằng số phận của mình là sẽ chết tại sân bay này. Anh không thể được hít thở bầu không khí trong lành ngoài kia và cũng không thể đặt chân trên nền đất lạnh. Nasseri không thể rời khỏi sân bay, hay nói cách khác, anh không được phép ra ngoài.
Cuối cùng, hoàn cảnh của Nasseri đã thu hút sự chú ý của một luật sư người Pháp có tên là Christian Bourguet. Luật sư Bourguet đã tiếp nhận trường hợp của Nasseri và tìm kiếm sự tự do cho anh.
Christian Bourguet đã theo đuổi trường hợp này trong hơn 10 năm. Cuối cùng, năm 1999, ông cũng đã thuyết phục được Bỉ gửi cho Nasseri những giấy tờ thay thế. Điều này sẽ cho Nasseri giấy phép để ở lại Pháp và được tự do đi lại.
Tuy nhiên, khi Nasseri nhận được những giấy tờ tùy thân thay thế, anh đã từ chối nhận vì nghĩ đó là giấy tờ giả mạo. Do đó, anh quyết định không đi đâu cả và ở lại sân bay. Sai lầm này khiến anh mất 7 năm trời tiếp tục cuộc sống vô gia cư. Cũng chính vì điều này nên nhiều người đã nghi ngờ anh phát điên. Rõ ràng việc sống tại một sân bay trong nhiều năm có thể gây ra một tổn thất tâm lý kỳ lạ cho một người.
Năm 2006, Nasseri đã bị buộc rời khỏi sân bay vì mắc bệnh. Đây là lần đầu tiên anh rời khỏi sân bay kể từ năm 1988. Sau khi sức khỏe dần hồi phục, anh được trao giấy tờ thay thế và được giải thích tình hình. Sự kiện này đã chấm dứt chuỗi ngày sống lang thang của Nasseri tại sân bay.
Câu chuyện của Nasseri đã truyền cảm hứng cho bộ phim The Terminal do Tom Hanks thủ vai chính. Bộ phim ra mắt năm 2004, trong lúc Nasseri vẫn còn bị mắc kẹt tại sân bay. Các nhà làm phim cũng đã phỏng vấn Nasseri và xin phép sử dụng câu chuyện của anh để dựng thành phim. Năm 2005, Nasseri nhận được 300.000 đô la Mỹ cho bản quyền câu chuyện đời mình.
Cuộc sống của Nasseri sau đó ít được biết đến. Có tin đồn rằng anh đã sử dụng số tiền nhận được để có quốc tịch Anh và bắt đầu cuộc sống mà anh muốn trong gần hai thập kỉ bị mắc kẹt tại sân bay.
(Theo Medium)
Nhận xét
Đăng nhận xét