27 NGÀY CHIẾN ĐẤU VỚI QUỶ DỮ

 F0 ở TP.HCM: '27 ngày chiến đấu, tôi luôn tự nhủ phải thở, phải sống'

Trong 11 ngày trở nặng, Phương Anh phải đeo máy thở cả ngày, ăn uống, vệ sinh tại chỗ vì không thể tự di chuyển.

Gần một tháng qua, Phương Anh đã luôn chờ đợi khoảnh khắc này. "27 ngày chiến đấu với Covid-19, mình đã thắng. Giờ đây, mình muốn được ăn bữa cơm mẹ nấu, tắm rửa sạch sẽ rồi ngủ một giấc thật ngon trên chiếc giường của mình, chỉ vậy thôi", Phương Anh nói với Zing.

Cấp cứu trong đêm

Ngày 23/7, Phương Anh có những triệu chứng bệnh đầu tiên. Dù kết quả test nhanh cho thấy dương tính, Phương Anh vẫn không thể tin mình đã bị nhiễm bệnh vì thời gian dài trước đó hầu như chỉ ở nhà.

Trong gia đình, ngoài Phương Anh còn có 4 thành viên khác cũng mắc Covid-19. Mẹ Phương Anh đi cách ly và được về nhà sau khoảng 15 ngày. Còn các thành viên khác chỉ có triệu chứng nhẹ nên đều tự hồi phục.

Phương Anh phải nhập viện cấp cứu trong đêm vì khó thở.

6 ngày đầu tiên, Phương Anh tự cách ly và điều trị tại nhà, thường sốt về đêm, đau mỏi cơ, tiêu chảy sau khi ăn, họng có đờm và mất vị giác, khứu giác.

Đến ngày thứ 7, khi bắt đầu cảm thấy khó thở, Phương Anh mua máy đo SpO2 để tự kiểm tra nồng độ oxy trong máu. Ban đầu, chỉ số SpO2 ở mức 94-95, nhưng vào ban đêm lại giảm dần, có lúc xuống dưới 88.

Đến lúc này, Phương Anh quyết định tự nhập viện gấp.

Vì chưa nắm rõ thông tin, Phương Anh đến thẳng Bệnh viện Đa khoa Thủ Đức, nơi chỉ tiếp nhận F0 có bệnh nền hoặc bệnh lý nặng, nguy kịch. Tại đây, trường hợp của Phương Anh không được tiếp nhận.

"Sau đó nhờ được bác sĩ tư vấn, mình sang Bệnh viện thành phố Thủ Đức. Ở đây, sau khi được test và đo SpO2, mình được nhập viện cấp cứu ngay".

11 ngày đeo máy thở

Những ngày đầu nhập viện, Phương Anh vẫn còn tỉnh táo và đã nghĩ tình trạng của mình không quá nặng.

Tuy nhiên chỉ sau vài ngày, bệnh tình chuyển xấu rất nhanh, Phương Anh dần cảm nhận được sự nguy hiểm cận kề mình.

"Mình bị mê sảng vì thiếu oxy, mất kiểm soát và gục ngã trong toilet. Đến lúc này, bác sĩ phải đổi máy oxy cường độ cao và chuyển mình về phòng cấp cứu. Từ đây mình đeo máy thở suốt 11 ngày".

Trong những ngày này, Phương Anh kể mọi sinh hoạt ăn uống, vệ sinh đều làm tại chỗ, thậm chí phải đóng bỉm.

"Chuỗi ngày chiến đấu miệt mài mà mình không còn biết ngày tháng gì nữa. Lúc đó chỉ duy nhất khao khát được sống, tự dặn mình phải thở, phải vượt qua".

Khi triệu chứng trở nặng, Phương Anh không thể tự đi lại, mọi sinh hoạt đều diễn ra trên giường bệnh.

Giữa lúc khó khăn nhất, Phương Anh đã nhận được sự hỗ trợ từ chính những F0 đang nằm điều trị giống mình.

"Những người đã khỏe quay ra giúp những người còn yếu. Mấy hôm mình không đi lại được đều phải nhờ mọi người giúp vệ sinh, tìm gối, tìm bỉm".

Đến ngày thứ 25, được rút máy oxy và bắt đầu tập tự thở, tuy còn nhiều hạn chế, Phương Anh có thể cảm nhận sức khỏe dần hồi phục, cuộc sống dần trở nên bình thường.

Ngay sau khi có thể ngồi dậy, tự đi lại, Phương Anh chuyển sang nằm ghế bố xếp để nhường giường cho những người bệnh nặng hơn.

Khi nhận được tin có thể ra viện vào ngày thứ 27, Phương Anh cảm thấy rất hạnh phúc. "Mình cuối cùng đã chiến thắng Covid-19. Tất cả đều nhờ vào việc hiểu được bệnh tình để bình tĩnh đối mặt. Lạc quan, nghe theo bác sĩ và tin vào chính mình cũng là những điều rất quan trọng để vượt qua giai đoạn nguy hiểm nhất", Phương Anh chia sẻ.

Lê Vy

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

VỢ CHỒNG GIÀ BỎ CHÂU ÂU VỀ ĐÀ NẴNG HƯỞNG NHÀN

LOẠT ẢNH TUYỆT ĐẸP VỀ SÀI GÒN THẬP NIÊN 1960

KARAOKE MÀ KHÔNG CÓ "CÁI ĐÓ" LẤY GÌ ĂN?